Khải hẹn với tôi là cuối năm con cưới, cô đi đón dâu với mẹ con và các bác nhé”, cô chủ nhiệm cũ của Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải nghẹn giọng trong đám tang anh.
Báo VTC News ngày 19/04/2025 đưa thông tin với tiêu đề: “Cô giáo của Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải nghẹn ngào: ‘Em nhờ tôi cuối năm đi đón dâu’” cùng nội dung như sau:
Đến tiễn đưa Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải – cán bộ Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy, Công an tỉnh Quảng Ninh, hy sinh đêm 17/4 sau khi truy bắt nhóm tội phạm ma túy- thầy cô giáo và bạn học cũ đều không kìm được nỗi đau xót.
Lời hẹn “cuối năm cô đi đón dâu cho con”
“Thật sự là quá đau thương. Khải còn hẹn với tôi là cuối năm con làm đám cưới , cô đi đón dâu với mẹ con và các bác nhé. Mình bảo ừ được rồi, cô sẽ đi.
Khải nói trong số nhóm bạn chơi thân, ai cũng lấy vợ lấy chồng hết rồi, còn con với bạn Nhật nữa thôi; khi nào lấy vợ thì cô đi đón dâu với bọn con”, cô Bùi Thị Liên Minh, Hiệu trưởng Trường THCS Trần Cao (Phù Cừ, Hưng Yên) nghẹn giọng kể về cậu học trò trong lớp cấp 2 mà mình làm chủ nhiệm.
Cô Minh về công tác tại Trường THCS Trần Cao từ năm 2000. Đến năm 2006 thì chủ nhiệm lớp của anh Nguyễn Đăng Khải từ lớp 6 đến lớp 9. Đến nay, cô vẫn luôn nhớ cậu học sinh thông minh, ngoan hiền, chăm học mà mình dạy dỗ 4 năm.

Tấm ảnh cũ chụp từ hồi Thiếu tá Khải (ngồi giữa, áo trắng) còn học THCS, được cô chủ nhiệm lưu giữ.
“Tôi dạy em từ lớp 6 và đến hết lớp 9. Khải là học sinh ngoan, trí tuệ, nhận thức rất tốt. Cả nhóm bạn của Khải đều ngoan và lớp em có chất lượng học tập rất tốt”, cô giáo Minh nhận xét và cho biết học sinh lớp Khải hồi đó đều giỏi các môn tự nhiên.
“Năm lớp 9, Khải nằm trong đội tuyển Toán, được giải cao. Thầy giáo dạy Lý, dạy Hóa cũng đều muốn Khải vào đội tuyển của mình”, Hiệu trường Trường THCS Trần Cao nhớ lại.
Khi lên cấp 3, Nguyễn Đăng Khải không trực tiếp học cô Minh nữa nhưng năm nào cũng vậy, cứ mồng 3 Tết là anh cùng nhóm bạn đến thăm, chúc Tết cô chủ nhiệm.
“Tôi xót xa quá, từ ngày hôm qua đến giờ chúng tôi không làm được gì cả, vì tin dữ đến quá đột ngột, quá bàng hoàng” , cô Liên Minh nghẹn lời.
Cô nhớ lại tối 17/4, làm việc xong thì cũng nửa đêm, rồi có một người bảo nghe đâu con nhà “H. Kh.” (tên bố mẹ anh Khải) trong làng Cao tham gia truy bắt tội phạm ma túy bị bắn, hy sinh. Lúc đó, cô Minh còn phủ nhận, không tin chuyện dữ.
“Nói vậy nhưng tôi giật mình, đêm khuya rồi nên tôi không gọi điện cho ai, cứ im lặng chờ tin. Đến sáng dậy, tôi lấy điện thoại gọi cho Nhật (bạn học của Khải) và mới biết đó là sự thật.
Tôi cứ hy vọng không phải là em ấy nhưng thế này thì đúng thật rồi. Tôi không cầm được nước mắt” , cô Minh nghẹn giọng.

Những lẵng hoa trắng của các cơ quan, đơn vị, bạn học đến viếng Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải.
21h còn nhắn tin, đến đêm biết bạn mất
Từ lúc thi hài Thiếu tá Nguyễn Đình Khải được đưa về, các cô giáo cũ, bạn học thân thiết luôn ở bên gia đình anh để chia sẻ nỗi đau quá lớn này.
“Hôm xảy ra chuyện (17/4), lúc 21h, bạn bè còn nhắn tin với Khải hẹn rủ nhau về tụ tập, vậy mà đến đêm đã nghe tin dữ của bạn.
Khi nghe tin bạn hy sinh, mọi người đều điếng người không tin, phi xe vào tận nhà, thấy nhà bạn dựng rạp mới tin đó là sự thật, mới không còn hy vọng” , một người bạn thân lau nước mắt kể.
Nhóm bạn học của anh gạt nước mắt ôn lại những kỷ niệm với cậu bạn từ nhỏ đã nuôi ước mơ làm công an. Trong mắt bạn bè, Khải là người rất nghị lực.
Anh học lớp chọn của THPT Phù Cừ – một trong những ngôi trường có tiếng của huyện.
Khải học tốt đều các môn, là lớp phó học tập, thuộc top học sinh giỏi của trường. Anh chăm chỉ, lại thường giúp đỡ bạn bè, anh em ôn thi, bổ túc kiến thức.

Người bạn thân không nén được nỗi đau khi đến chia buồn với gia quyến Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải.
Trong nhóm bạn chơi thân với nhau, gia đình Khải khó khăn nhất nhưng anh lại học giỏi nhất. Bố làm thợ xây, mẹ làm may. Khi biết mình đỗ cùng lúc 2 trường đại học là Y dược và An ninh, Khải quyết định theo học An ninh, không chỉ để thực hiện ước mơ làm công an mà còn để bố mẹ đỡ vất vả, vì vào trường An ninh không phải đóng học phí và có trợ cấp hàng tháng.
Những năm tháng đại học, Khải chi tiêu bằng tiền trợ cấp của nhà trường, không hề nhận tiền bố mẹ ở quê gửi cho. Khi đã đi làm, cũng vì lo cho bố mẹ mà anh thường hỗ trợ tiền học đại học cho em gái.
“Mới cuối tuần trước, mấy anh em ngồi cà phê với nhau, Khải còn khoe dự định cuối năm lấy vợ, mong muốn ổn định cuộc sống.
Khải là người ít nói, hiếm khi chia sẻ chuyện tình cảm nên anh em chỉ được nghe kể chứ chưa được gặp mặt người yêu của bạn”, một bạn học lâu năm của anh Khải chia sẻ.
Cũng theo lời kể của bạn bè, do công việc bận rộn và đặc thù nên dù là đám cưới bạn thân, Khải cũng chỉ có thể tranh thủ về một lúc rồi lại đi ngay, không thể ở lại lâu chia vui với bạn.
Bạn thân cho biết, Khải có chia sẻ rằng anh mới nhận công tác ở đơn vị mới được gần 2 tuần nay, rằng anh cố gắng tích cóp mua chiếc ô tô cũ để đi làm. Có thời gian anh đi làm án nhiều, mỗi ngày đi cả trăm cây số…
Lần giở những bức ảnh kỷ niệm cùng Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải, nhìn những nụ cười vui vẻ rạng rỡ, nhóm bạn thân gắn bó từ thuở thơ ấu ai cũng rưng rưng nước mắt, đau xót và tiếc nuối.
Và họ biết mình mãi mãi thương nhớ, tự hào về người bạn dũng cảm, đã hy sinh vì sự bình yên của người dân.
Trước đó, báo Dân trí ngày 18/04/2025 cũng có bài đăng với thông tin: “Những ước mơ dang dở của Liệt sỹ, Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải”. Nội dung được báo đưa như sau:
Con ngõ nhỏ dẫn vào ngôi nhà đơn sơ tại thôn Cao Xá, thị trấn Trần Cao, huyện Phù Cừ, Hưng Yên trở nên chật hơn vì hàng trăm vòng hoa trắng được xếp ngay ngắn với dòng chữ “Vô cùng thương tiếc đồng chí Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải”.
Đứng trước linh cữu của Liệt sỹ, Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải, 29 tuổi, người vừa anh dũng hy sinh trong lúc truy bắt tội phạm ma túy ở Quảng Ninh, khó ai có thể cầm lòng bởi những tiếng nấc nghẹn, khóc thương của gia quyến.

Gia đình, thôn xóm tiếc thương trước sự ra đi của Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải (Ảnh: Đ.X.).
Trong căn nhà nhỏ, ông Nguyễn Đăng Khương đứng lặng trước linh cữu con trai. Mắt ông vẫn hoe đỏ, giọng nghẹn lại khi ông kể về đứa con ngoan hiền, lễ phép, là niềm tự hào của cả dòng họ.
“Khải công tác trong ngành công an được 6 năm, vừa chuyển từ Công an TP Đông Triều lên Công an tỉnh Quảng Ninh chưa được bao lâu… thì hy sinh. Cháu nó ngoan lắm, mà giờ…”, ông Khương không nói tiếp được, đôi tay run run ôm chặt chiếc áo cùng di ảnh của con.
Ông nhớ lại chuyến thăm nhà hơn một tuần trước hóa ra lại là lần thăm nhà cuối cùng của con trai. Hôm ấy, thấy con cứ nóng ruột vì công việc, ông Khương chỉ biết động viên: ”
Con bận thì cứ đi, công việc nhà nước, đâu như việc nhà mà muốn là bỏ được”. Nào ngờ, đó là lần cuối cùng hai cha con gặp mặt.

Ông Nguyễn Đăng Khương đau đớn khi nhắc đến sự ra đi của con trai (Ảnh: Đ.X.).
Khải từng được gia đình động viên mua ô tô để đỡ vất vả mỗi lần về thăm nhà. Nhưng anh vẫn thường đi xe máy hơn 100km từ Quảng Ninh về Hưng Yên, chỉ khi có việc thật quan trọng mới trở về. Đêm 17/4, khi điện thoại đổ chuông báo tin dữ, khiến ông Khương ngã quỵ.
“Tôi chỉ biết ôm linh cữu con mà khóc. Không biết phải làm sao…”, giọng ông nghẹn ngào.
Ông Nguyễn Đăng Khán, người bác ruột ở cạnh nhà Thiếu tá Khải, vẫn chưa thể tin người cháu trai luôn lễ phép, sống có lý tưởng lại ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ.
“Khải sinh ra trong gia đình thuần nông, từ nhỏ đã chăm ngoan, chịu khó. Học giỏi, lại sống tình cảm. Ngoài giờ học còn phụ cha mẹ cấy lúa, nhổ mạ ngoài đồng”, ông kể.

Ông Nguyễn Đăng Khán, bác của Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải (Ảnh: Đ.X.).
Thời phổ thông, Khải là học sinh tiêu biểu của trường. Thi vào Học viện Cảnh sát nhân dân với số điểm cao, trở thành niềm tự hào của gia đình và cả xóm làng.
Không dừng lại ở đó, chàng trai trẻ từng tâm sự với bác ruột về ước mơ học lên thạc sĩ, về một đám cưới dự định tổ chức vào cuối năm với người bạn gái đã gắn bó suốt nhiều năm.
“Mấy hôm trước cháu còn về, nói “cháu đi đợt này có gì cuối năm bác hộ cháu với”. Ai ngờ đâu đó là lần cuối cùng nó về quê…”, ông Khán nấc nghẹn.
Khi hay tin Khải hy sinh, ông Khán cùng vợ chồng người em trai tức tốc lên đường ra Quảng Ninh trong đêm, mang thi thể người cháu yêu quý trở về với đất mẹ.
Ngay trong đêm, chính quyền thị trấn Trần Cao đã huy động nhân lực, dọn dẹp tuyến đường vào nhà Thiếu tá Khải để người dân có thể đến tiễn đưa.
Một bãi đất trống rộng 1.000m2 được san gọn để đón người dân đến phúng viếng. Công an được cử đến chốt trực, hướng dẫn các đoàn thể. Đoàn thanh niên có mặt xuyên đêm để hỗ trợ gia đình tổ chức tang lễ.
Ông Trần Đức Quyết, Phó Chủ tịch UBND thị trấn Trần Cao, chia sẻ: “Khải là cán bộ trẻ năng động, sáng tạo, sống có trách nhiệm. Khi nghe tin em hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ, ai cũng bàng hoàng, xót xa”.

Đồng đội vào viếng Thiếu tá Khải (Ảnh: Đ.X.).
Sự ra đi của Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải không chỉ là mất mát to lớn của gia đình, mà còn là nỗi tiếc thương của cả cộng đồng.
Anh ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ, mang theo những dự định còn dang dở, tấm bằng thạc sĩ chưa kịp học, một đám cưới chưa kịp diễn ra, và chặng đường phục vụ Tổ quốc còn dài phía trước.
Người dân quê nhà gọi anh là “người anh hùng thầm lặng”, còn với cha mẹ, anh mãi mãi là người con hiếu thảo chưa kịp báo hiếu trọn vẹn.
Khoảng 20h20 ngày 17/4, tại khu vực gần chung cư Dragon Castle (tổ 10, khu 10, phường Bãi Cháy, TP Hạ Long, Quảng Ninh),
Tổ công tác thuộc Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy, Công an tỉnh Quảng Ninh phát hiện và bắt giữ hai đối tượng thu giữ 16 bánh heroin.
2 đối tượng gồm Nguyễn Hữu Đằng (SN 1967, trú tại khu 4B, phường Hùng Thắng, TP Hạ Long) và Hà Thương Hải (SN 1994, trú tại xã Thu Cúc, huyện Tân Sơn, tỉnh Phú Thọ).
Trong quá trình cảnh sát truy bắt các đối tượng còn lại, nhóm tội phạm sử dụng súng quân dụng tấn công lực lượng công an, khiến Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải, cán bộ Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy trúng đạn, hy sinh. Lực lượng chức năng đã thu giữ 2 khẩu súng và 1 quả lựu đạn tại hiện trường.
Ngay sau đó, Công an tỉnh Quảng Ninh đã phối hợp với các Cục nghiệp vụ Bộ Công an, Công an các địa phương lân cận cùng các lực lượng chức năng và chính quyền địa phương triển khai lực lượng truy bắt các đối tượng bỏ trốn.
Đến khoảng 4h30 ngày 18/4, lực lượng chức năng bắt giữ thêm hai đối tượng là Hoàng Văn Đông và Hà Quang Sơn (cùng SN 1994, trú tại xã Thu Cúc, huyện Tân Sơn, tỉnh Phú Thọ).